Giải oan nghiệp chướng

Một bữa nọ có ông quan trong triều thành Bàrànasì đi tắm ở sông Hằng. Lúc ông sắp đi ngang dưới một bóng cây lớn thì trên cây có một bầy quạ đang đậu. Một con với đồng bọn:

Hãy im để tao đại tiện trên đầu tên này chơi. Trong đoàn có một con cản rằng:
Không nên, không nên! Người này là vị đại thần trong cung lớn nhất ở xứ này. Nếu làm ông ấy giận thì họ hàng nhà ta khó thể ở yên và sẽ bị người tru diệt.

Con qua kia không nghe lời, đợi lúc ông đi ngang dưới chân liền đại tiện ngay trên đầu ông.

Vừa giật mình vừa xấu hổ, ông quan tức giận nói rằng:

Ta sẽ tru diệt hết bọn bây.

Từ đó ông luôn luôn tìm cách để trả thù loại quạ.

Lúc ấy trong hoàng thành, chuồng tượng chẳng may bị hỏa hoạn những thớt tượng bị phỏng thành ghẻ không có phương thuốc gì trị hết, da thịt voi càng thêm lở lói hôi thối, sợ bầy voi khó sống. Đức vua buồn rầu nên phán hỏi các quan xem vị nào có phương pháp gì khác lạ trị khỏi bệnh cho voi chăng?

Vị đại thần kia vừa gặp dịp trả thù mới tâu rằng:

Chỉ có mỡ quạ mới trị được bệnh ấy.

Vua nghe theo, bèn truyền khắp dân chúng phải bẫy bắt loài quạ để lấy mỡ trị bệnh cho tượng.

Lúc ấy loài quạ bị giết khắp nơi nhiều không kể xiết. Có quạ kia là tiền thân của Đức Phật, thấy quyến thuộc của mình bị giết hại rất nhiều, mới phát nguyện xin nhờ Pháp Ba La Mật giúp cho biết nói và khi bay vào đền vua không có ai bắt được.

Khi đức vua lâm triều quạ ta bay ngay vào và chun xuống nằm dưới gầm bàn của đức vua.

Quan hầu thấy muốn bắt, nhưng đức vua thấy lạ không cho bắt.

Sau khi nghỉ khỏe, quạ bay ra đứng trước bàn cúi đầu chào kính cẩn và tâu rằng:

Xin hoàng thượng mở lòng dung thứ cho loài quạ vô tội. Chẳng qua vì một lúc hành động vô ý thức của một đồng loại chúng tôi mà có chuyện này. Hôm ấy một đồng loại chúng tôi đứng trên cây cao thấy vị quan đầu triều đi ngang qua dưới bóng cây sanh lòng nghịch ngợm mà phóng uế trên đầu ông ta. Ông ta rất tức giận có chỉ lên bọn chúng tôi mắng và thề rằng còn sống ngày nào là ông trả thù ngày ấy.

Đây là dịp ông ta trả thù vậy. Đã mấy tháng nay đồng loại chúng tôi chết rất nhiều nay xin ơn trên cứu giúp chúng tôi.

Thật ra loài quạ không bao giờ có mỡ, dù có mỡ cũng không trị được bệnh của tượng. Đó chẳng qua là lời độc ác của ông quan kia mà thôi.

Đức vua nghe qua hiểu rõ tự sự bèn truyền chỉ tha cho loài quạ còn sống sót và không bắt nữa. Đây chỉ cho thấy rõ nhờ sự hy sinh của Đức Bồ Tát mà quyến thuộc Ngài khỏi bị tru diệt.

Xem thêm:

Giải oan nghiệp chướng

Giải oan nghiệp chướng

Một bữa nọ có ông quan trong triều thành Bàrànasì đi tắm ở sông Hằng. Lúc ông sắp đi ngang dưới một bóng cây lớn thì trên cây có một bầy quạ đang đậu. Một con với đồng bọn:

Hãy im để tao đại tiện trên đầu tên này chơi. Trong đoàn có một con cản rằng:
Không nên, không nên! Người này là vị đại thần trong cung lớn nhất ở xứ này. Nếu làm ông ấy giận thì họ hàng nhà ta khó thể ở yên và sẽ bị người tru diệt.

Con qua kia không nghe lời, đợi lúc ông đi ngang dưới chân liền đại tiện ngay trên đầu ông.

Vừa giật mình vừa xấu hổ, ông quan tức giận nói rằng:

Ta sẽ tru diệt hết bọn bây.

Từ đó ông luôn luôn tìm cách để trả thù loại quạ.

Lúc ấy trong hoàng thành, chuồng tượng chẳng may bị hỏa hoạn những thớt tượng bị phỏng thành ghẻ không có phương thuốc gì trị hết, da thịt voi càng thêm lở lói hôi thối, sợ bầy voi khó sống. Đức vua buồn rầu nên phán hỏi các quan xem vị nào có phương pháp gì khác lạ trị khỏi bệnh cho voi chăng?

Vị đại thần kia vừa gặp dịp trả thù mới tâu rằng:

Chỉ có mỡ quạ mới trị được bệnh ấy.

Vua nghe theo, bèn truyền khắp dân chúng phải bẫy bắt loài quạ để lấy mỡ trị bệnh cho tượng.

Lúc ấy loài quạ bị giết khắp nơi nhiều không kể xiết. Có quạ kia là tiền thân của Đức Phật, thấy quyến thuộc của mình bị giết hại rất nhiều, mới phát nguyện xin nhờ Pháp Ba La Mật giúp cho biết nói và khi bay vào đền vua không có ai bắt được.

Khi đức vua lâm triều quạ ta bay ngay vào và chun xuống nằm dưới gầm bàn của đức vua.

Quan hầu thấy muốn bắt, nhưng đức vua thấy lạ không cho bắt.

Sau khi nghỉ khỏe, quạ bay ra đứng trước bàn cúi đầu chào kính cẩn và tâu rằng:

Xin hoàng thượng mở lòng dung thứ cho loài quạ vô tội. Chẳng qua vì một lúc hành động vô ý thức của một đồng loại chúng tôi mà có chuyện này. Hôm ấy một đồng loại chúng tôi đứng trên cây cao thấy vị quan đầu triều đi ngang qua dưới bóng cây sanh lòng nghịch ngợm mà phóng uế trên đầu ông ta. Ông ta rất tức giận có chỉ lên bọn chúng tôi mắng và thề rằng còn sống ngày nào là ông trả thù ngày ấy.

Đây là dịp ông ta trả thù vậy. Đã mấy tháng nay đồng loại chúng tôi chết rất nhiều nay xin ơn trên cứu giúp chúng tôi.

Thật ra loài quạ không bao giờ có mỡ, dù có mỡ cũng không trị được bệnh của tượng. Đó chẳng qua là lời độc ác của ông quan kia mà thôi.

Đức vua nghe qua hiểu rõ tự sự bèn truyền chỉ tha cho loài quạ còn sống sót và không bắt nữa. Đây chỉ cho thấy rõ nhờ sự hy sinh của Đức Bồ Tát mà quyến thuộc Ngài khỏi bị tru diệt.

Xem thêm:

Đọc thêm..